http://nguoitinhuu.com/sachtruyen/PadrePio/header.jpg

Chương VIII

THÀNH TR̀ GARGANÔ

II

Thời gian qua mau, chẳng bao lâu Cha Piô đă phải chuẩn bị bài nói chuyện nhân dịp kỷ niệm một năm thành lập bệnh viện.

"Hăy chúc tụng Thiên Chúa! Hôm nay là ngày sinh nhật đầu tiên của bệnh viện, mà trong năm qua quư vị đă chứng kiến sự chào đời. Nhà Chữa Trị Người Đau Khổ đă đón tiếp hàng ngàn người bị bệnh tật về thể xác cũng như linh hồn. Tất cả mọi người, giầu cũng như nghèo, đều được hưởng lợi lộc từ ḷng bác ái của quư vị và họ nhận được một cách độ lượng tất cả những ǵ quư vị đă ban phát.

"Với nguồn sáng t́nh yêu Thiên Chúa, Ngài đă sưởi ấm hạt giống được vun trồng. Để được thiết lập một cách hợp pháp kể từ khi hiện diện, bệnh viện đă phải xin rất nhiều người giúp đỡ một cách độ lượng. Tôi xin hết ḷng cảm ơn tất cả những ân nhân này.

"Hôm nay, do sự giúp đỡ của Đức Thánh Cha, bệnh viện đă hoàn toàn tự trị. Với sự chăm sóc mau mắn của một người cha, Đức Thánh Cha đă ban bố sắc lệnh rằng bệnh viện này phải có tư thế hợp pháp xứng với các mục đích thiết lập. Đức Thánh Cha thừa nhận rằng bệnh viện phải được ổn định về vấn đề tài sản và mọi hậu quả của nó được đặt dưới quyền sử dụng của anh em Ḍng Ba của Santa Maria delle Grazie ở San Giovanni Rotondo, để họ có thể tiếp tục việc quản trị.

"Trong Nhà Chữa Trị Người Đau Khổ, những lời cầu nguyện tha thiết và không ngừng dâng lên con người đáng kính Đại Diện Đức Kitô. Hôm nay, bởi quyết định tối cao này, bệnh viện có nhiệm vụ đặc biệt cảm tạ Đức Thánh Cha, người đă nói lên mục đích nguyên thủy và mục tiêu của bệnh viện.

"Hôm nay chúng ta bắt đầu giai đoạn hai của cuộc hành tŕnh. Bước kế tiếp chúng ta phải thi hành là: bệnh viện này được giao phó cho sự độ lượng của quư vị để nó có thể trở nên một bệnh viện của thành phố, với đầy đủ phương tiện kỹ thuật cho những nhu cầu khảo cứu y học và phẫu thuật.

"Bệnh viện sẽ phải gia tăng số pḥng và số giường được tăng lên gấp ba. Hai ṭa nhà phải được xây thêm, một cho quư bà và một cho quư ông, là nơi những người mệt mỏi về thể xác và linh hồn có thể t́m thấy Thiên Chúa và được Ngài an ủi.

"Một trung tâm khảo cứu quốc tế sẽ giúp các bác sĩ phát triển sự học hỏi chuyên môn cũng như trở nên một Kitô Hữu.

"Chúng ta phải phát triển cơ sở này theo một phương cách để nó có thể trở nên nhà cầu nguyện và kiến thức, là nơi nhân loại thấy ḿnh thuộc về Đức Giêsu Bị Đóng Đinh, một đàn chiên và một mục tử.

"Những người con thiêng liêng quy vụ về đây, từ khắp nơi trên thế giới, để cầu nguyện trong tinh thần Cha Thánh Phanxicô, dưới sự dẫn dắt và theo ư chỉ của Đức Thánh Cha, sẽ thấy nơi đây là một trung tâm cho các tổ chức cầu nguyện. Nơi đây, các buổi tĩnh tâm sẽ được tổ chức cho các linh mục và phát triển tinh thần cho các tu sĩ cũng như giáo dân, giúp họ tiến đến Thiên Chúa, để trong đức tin, trong sự từ bỏ chính ḿnh, và trong sự tận hiến, họ có thể sống t́nh yêu Thiên Chúa, đạt được sự trọn hảo của một người Kitô.

"T́nh yêu là sự thể hiện và hiệp thông một đời sống thật dồi dào mà Đức Kitô đă tuyên bố Ngài đến để ban cho chúng ta. Chúng ta hăy lắng nghe Tiếng gọi đó: 'Như Cha đă yêu Thầy, th́ Thầy cũng yêu các con, hăy tiếp tục t́nh yêu của Thầy.'

"Đức Kitô hoạt động không những như một bậc Thầy, mà Chúa chúng ta c̣n như một y sĩ chữa lành. Ngài chết chỉ một lần, Ngài đang ngự trị, và là Tác Giả của sự sống đời đời.

"Nếu cơ quan này chỉ chữa trị những đau khổ về phần xác th́ nó chỉ là một bệnh viện kiểu mẫu, được xây dựng nhờ sự độ lượng và bác ái của quư vị. Nhưng nó được thúc giục để tích cực đưa các linh hồn về với t́nh yêu Thiên Chúa, nhờ sự khích động của tinh thần bác ái.

"Nơi đây, bệnh nhân sẽ sống trong t́nh yêu Thiên Chúa bởi từ bỏ chính ḿnh mà chấp nhận đau khổ và b́nh thản suy niệm về Đức Kitô như cùng đích của đời ḿnh. T́nh yêu Thiên Chúa phải sâu đậm hơn trong linh hồn họ qua cảm nghiệm t́nh yêu của Đức Giêsu Bị Đóng Đinh, một t́nh yêu phát sinh bởi chú ư đến những yếu đuối của thể xác và tinh thần. Nơi đây, các linh mục, bác sĩ, và bệnh nhân trở nên nguồn t́nh yêu. Càng dồi dào t́nh yêu này bao nhiêu, họ càng dễ hiệp thông với người khác.

"Cả linh mục và bác sĩ, trong công việc bác ái đối với người bệnh mà họ được mời gọi, sẽ cảm thấy luôn bừng cháy niềm khao khát t́nh yêu Thiên Chúa để chính họ và bệnh nhân cùng ở trong Thiên Chúa, là sự sáng và t́nh yêu.

"Cầu mong sao toàn thể nhân loại cảm thấy được mời gọi đến cộng tác trong công việc tông đồ đối với sự đau khổ của loài người, và cầu mong sao mọi người đều vâng theo sự thúc giục của Chúa Thánh Thần. Họ sẽ nhận được sự vinh hiển từ Chúa Giêsu mà Chúa Cha đă ban cho Ngài, và họ được nên một với Ngài: 'Con ở trong họ và Cha ở trong con, để họ được hoàn toàn nên một; như vậy, thế gian sẽ nhận biết là chính Cha đă sai con và đă yêu thương họ như đă yêu thương con.'

"Xin Đức Maria Đầy Ơn Sủng, là Nữ Vương rất thánh của chúng ta, là người mà hàng ngày chúng ta quay về để bày tỏ t́nh yêu, và cầu xin sự giúp đỡ vật chất, đang trị v́ đời đời trong thành tŕ được tiền định trước cung điện ngài, và cầu mong sao ngài là đấng che chở quư vị. V́ Đấng Đại Diện Đức Kitô ở trần thế, xin Đức Mẹ gia tăng t́nh yêu thương con cái, và một ngày nào đó ngài sẽ cho chúng ta thấy Đức Giêsu trong sự chói lọi Vinh Hiển của Người."

Thời gian không làm suy giảm sự nhiệt thành của Cha Piô trong công tŕnh bệnh viện. Một ngày kia ngài tiên đoán về tương lai của bệnh viện, và ngài thấy bệnh viện phát triển gấp ba lần. Ngài thấy những ṭa nhà được xây cất cho một trung tâm nghiên cứu quốc tế. Đất đai và tiền của được dâng cúng cho trung tâm nghỉ ngơi và tĩnh tâm của các linh mục, một trung tâm cho nhóm cầu nguyện, và một nhà dưỡng lăo. Không lâu sau đó, là trường đào tạo các y tá. Công việc dường như không bao giờ cùng.

Đức Giáo Hoàng Piô XII đă chỉ định Cha Piô làm giám đốc muôn đời của anh chị em Ḍng Ba ở Santa Maria delle Grazie, như thế đă ban cho cha đặc ân là người chỉ đạo duy nhất của Nhà Chữa Trị Người Đau Khổ. Đức giáo hoàng cũng ban cho cha được phép cộng tác với Ḍng Ba Phanxicô trong việc quản trị bệnh viện, và một sắc lệnh đặc biệt cho cha được miễn lời hứa khó nghèo để cha có thể gây quỹ cho bệnh viện.

Một ngày kia tiền dâng cúng lên thật cao, trên đường trở về pḥng Cha Piô mỉm cười một ḿnh. Ngài gật đầu chào một anh em trong ḍng đi ngược chiều.

Vị tu sĩ hỏi, "Mọi sự thế nào?"

Cha Piô cười thành tiếng và giơ hai tay lên trời, "Tôi c̣n biết nói ǵ hơn? Mọi sự quá tốt đẹp."

Vị tu sĩ cười đồng t́nh. "Con mừng là cha không để ư đến những lời đàm tiếu."

Cha Piô hơi do dự. Nụ cười vụt tắt, ngài hỏi, "Đàm tiếu ǵ?"

"Ồ, con xin lỗi cha đă đề cập đến điều đó. Con cứ tưởng là cha đă biết."

"Đàm tiếu ǵ?" Cha Piô hỏi lại một lần nữa.

Vị tu sĩ lắc đầu. "Thôi xin cha quên điều ấy đi. Đừng nghĩ đến làm ǵ." Khuôn mặt Cha Piô sụ xuống. Ngài thở dài và quay bước.

Vị tu sĩ nói với theo, "Mọi người đều biết là cha sẽ không giữ một đồng xu nào cho cha cả."